Ngày Thứ
Năm 30/4/2020
Hôm nay là ngày gì nhỉ? Dạ thưa ba mươi tháng tư!
Ngày lột
quần áo trận, vất súng bên đường nước mắt chảy dài trên
áo...thung quần tà lỏn, lếch thếch lang thang tìm đường cuốc bộ về
nhà. Về nhà chỉ để ngồi vào trong một góc xó nào đó, thân xác rã rời, đầu óc tê
liệt nhìn những đôi mắt hàng thần lơ láo của vợ con, rồi nhìn chung quanh đâu
đâu cũng chỉ thấy dấu "chấm hết". Một thoáng nào đó, vỗ vào trán đôi
ba lần, giật giật tóc mai cho tỉnh táo mà cứ tưởng mình vừa trải qua một cơn ác
mộng.
Không! Đây
là sự thật, sự thật thật mà. Sự thật trước mắt là mấy tên du đảng trong
xóm trước đây, giờ mang băng đỏ ở cánh tay trên, súng M16 hung hăn quát
tháo vang dậy từ đầu hẽm đến cuối hẽm, hối thúc bà con cô bác ra đường
đón...bộ đội giải phóng! Đã bao nhiêu giấy mực viết về tâm trạng của
kẽ bại trận đầu hàng trong thời khắc này, tưởng có nói có viết thêm cũng
bằng thừa. Viết gì nữa khi quê hương hình cong chữa S đang oằn oại trong những
vòng kẽm gai rực màu máu đỏ, khi nơi chôn nhau cắt rốn màu mở phù sa của
mình đang bị cắt vụn từng mãng để trở thành những đặc khu của chệt khựa.
Xin giới
thiệu bài thơ Giọt Lệ Tháng Tư mới nhất vừa xuất khẩu thành thơ của Dương
Thượng Trúc ngày hôm qua (29/4/2020)...
Thân Kính
Chúc Một Ngày An Bình