Hồi
tôi mới nhập Trường bị te tua với những hình phạt dồn dập không hoàn hồn để
chiêm ngưỡng vẽ đẹp uy nghi ngạo nghễ của TVBQGVN trên đồi 1515!
Thỉnh
thoảng thấy bóng dáng quý vị mặc đồ veston trong lòng thầm nghĩ, mấy cha nội
dân chính đó đi đâu lang thang trong này đây?
Nhìn
họ lại chạnh so sánh hình dáng của mình, thân tàn ma dại! Thú thiệt vào thời
điểm đó lý tưởng gì trong tôi cũng mất, hào hùng gì cũng tiêu. Tôi như người
máy tập đi, tập đứng, tập chạy, tập bò ...còn nhiều thứ tập lắm! Nói tập cho
oai, thực ra là những hình phạt để đời, là hành trang đầu đời làm lính , nhớ
mãi đến già.
Nhờ
lên SVSQ, mới lớn khôn hiểu từng câu chuyện một khi bạn bè cùng Khóa bù khú với
nhau kể chuyện. Tao bị thế này mày bị thế kia. Đại đội tao bị phạt bò thê thảm
cũng vì thằng X,Z,Y tà tà tập họp, đôi giày mới đánh bóng cùng tao bò trầy trụa
trên đường nhựa...
Thời
điểm đó tâm lý hể gặp đàn anh thì sợ. Bị móc ra trình diện thì coi như tinh
thần bị khủng hoảng ngay lập tức. Đôi khi sợ qua đái trong quần hồi nào không
hay?
Giờ
đây nhìn hình ảnh Niên Trưởng Bùi Phạm Thành lại nhớ cái tôi lúc đó. Phải sau 4
năm nữa tôi mới được gần giống như Niên Trưởng ư? Chao ôi! Đường trường xa biết
chừng nào tôi mới tới đó?
Khi
tôi biết ngưỡng mộ quý Niên Trưởng thì mỗi một ngày trôi qua khoảng thời gian
còn lại ở trong Trường của quí vị cũng ngắn dần, ngắn dần cho đến ngày quý vị
mãn khóa, ngày chia tay.
Thời
gian thấm thoát để khi nhìn mấy anh khóa 31 tui bâng khuâng không ít. Rồi mai
đây lại xa nhau, chắc phải luyến tiếc ngẩn ngơ cho mà xem!
Nào ai
ngờ chúng tôi phải tức tưởi xa nhau khi chưa kịp tìm hiểu để truyền đạt thâm
tình anh em Võ Bị như đàn anh 25 truyền sâu trong tâm khảm từng người 28.
Oan
nghiệt một dân tộc, oan khiên một đất nước nửa đường đứt đoạn. Chí làm trai của
chúng ta thời đó! Thôi cũng đành gián đoạn theo vận nước .Từng Khóa còn lại
phải chia tay nghiệt ngã trong cơn binh lửa tới hồi kết thúc không theo ý
nguyện.
Cám ơn
bài viết nặng tình quân trường Võ Bị của Niên Trưởng Bùi Phạm Thành khiến nhiều
CSVSQ như chúng ta chạnh lòng nhớ về một dĩ vãng oai hùng theo chân từng nhịp
bước quân hành. Những hoài bão nuôi chí hiên ngang luôn vương vãi trong quãng
đời còn lại.
Còn
một chút gì để nhớ để thương, một thuở Quân Trường vương màu Alpha Đỏ.
No comments:
New comments are not allowed.