Thursday, February 11, 2021

Tản Mạn Ngày 30 Tết Tân Sửu

 

Mỗi năm hoa đào nở

Lại thấy tôi đã... già ...

Trong bốn mùa luân chuyển của đất trời, có lẽ mùa xuân vẫn là mùa đẹp nhất. Bởi sau những ngày đông âm u lạnh lẽo, những cành cây gầy mình khẳng khiu trụi lá là những ngày đất trời chuyển mình đổi thay cây lá bắt đầu đâm chồi nảy nụ. Nắng mưa cứ luân chuyển và hình thành nên quy luật tự nhiên của tạo hóa vũ trụ: xuân sanh – hạ trưởng - thu liễm - đông tàn. Mùa xuân là mùa khai hoa, mùa của muôn hoa khoe sắc rực rỡ, kể cả cỏ cây vạn vật của đất trời cũng đổi thay, đâm chồi với sức sống mãnh liệt nhất. Phải chăng vì thế, cứ mỗi độ xuân về lòng người luôn đầy háo hức và rộn ràng? Xuân về, lòng người dường như luôn tràn đầy niềm tin viên mãn.  Xuân đến mang theo bao ước vọng về một cuộc sống tốt đẹp hơn. Nhưng xuân đến cũng khiến những người con xa quê, những người thân yêu xa xứ thêm bồi hồi, mong ước về ngày Tết đoàn tụ... Đi xa rồi mới thấy thấm, thấy nhớ cái hương vị Tết của quê nhà. Mùi thơm ngậy của những chiếc bánh chưng mới vớt ra khỏi nối, khói còn bay nghi ngút. Mùi của các loại mứt mẹ làm từ ngày 28 được mang ra bày. Mùi củ hành, củ kiệu trong mâm cơm. Những hương vị giản dị nhưng quen thuộc với mỗi người Việt vào ngày Tết. Đón Tết cổ truyền, mỗi chúng ta nghe đâu đó trong tiềm thức gõ leng keng của những ngày Xuân thơ bé, những niềm vui trọn vẹn hân hoan, cùng những câu chúc phước lành, cầu một năm mới an khang thịnh vượng. Những ngày tháng Giêng rộn ràng mê say trong đổi thay của đất trời, sự giao hòa của thiên nhiên, giao hòa của lòng người. Con người ta mau vắt kiệt nỗi buồn, cất quá khứ không vui và cất mọi điều xui xẻo vào một cái rương cũ, khóa chặt lại, ném chìa khóa vào một nơi nào đó rồi quên đi. Mùa Xuân, tôi lại chợt nghĩ về tuổi trẻ. Tuổi trẻ của một đời người thì cũng có quy luật tuần hoàn theo thời gian Sinh Lão Bệnh Tử. Thời thơ ấu, thời niên thiếu, thanh niên... rồi lão. Bây giờ là lão, mà lão thì thường  sống với quá khứ, với tuổi trẻ của mình. Tuổi trẻ của một người chính là quãng đời thanh xuân đẹp nhất. Là quãng đời mà mỗi ai đã đi qua đều muốn một lần được quay trở lại. Bởi đó là quãng đời ta sống với những ước mơ, đam mê và hoài bão. Là quãng đời cho phép ta sống hết mình, sống và cống hiến cao độ đến từng phút giây ngày tháng. 

Nơi đây, hôm nay, những ngày tiết trời vào xuân se lạnh, thỉnh thoảng vài cơn mưa bụi thoáng qua, chỉ để lại  lấm tấm từng giọt sầu rơi, không làm ướt đôi vai áo lại làm cho những người con xa xứ như chúng ta xuyến xao. Ngồi một mình, nhấm nháp ly cà phê nhìn qua khung cửa sổ, những cành đào lung lay dưới cơn gió thoảng qua, năm ba bụi cúc vàng nở muộn co ro trong sương lạnh làm tôi lại nhớ về một thời đã xa. Cái thời chẳng bao giờ còn quay lại được nữa. Cái thời đạp xe đạp từ Bà Chiểu đến Đại Học Khoa Học đường Cộng Hoà, buổi chiều về, chạy dọc theo con đường Duy Tân lá me bay, tạt ngang Nguyễn Huệ để ngắm những cây mai vàng rực rỡ thấm đượm không khí tết của Sài Gòn ngày xưa. Nay thì chẳng còn... chẳng còn gì như mùa xuân đã chết trên cội soan già của một lứa đời lận đận. 

 Xuân đang về trên đời tôi lữ thứ

Hay Xuân về hồn viễn xứ điêu linh

Không hoa tươi, hoa héo chẳng hoa tình

Không bánh pháo, một mình nâng ly nhạt

Đêm nay là đêm giao thừa năm Tân Sửu, ngoảnh mặt nhìn thấy mình như chú cuội ngồi dưới gốc đa chờ trăng lặn tìm lại bóng dáng hằng nga và ước gì Sài Gòn - Đà Lạt ở bên tôi trong lúc này để tôi khỏi tìm hình bóng quê hương trong từng giấc mơ về. Mơ trở về để lang thang trên đường Nguyễn Huệ những ngày trước tết ngắm nhìn những câu đối đỏ mai vàng mà không thấy sao vàng cờ đỏ.

 Xuân đong đưa hay tình xuân tôi lạt

Mà lòng buồn nhớ bóng dáng ngày xưa

Chiều hôm nay một chiều của cuối mùa

Người tri kỷ chả về vui Xuân nhỉ ?  

Năm 54, dòng sông Bến Hải chia cắt đôi bờ, năm 75, Thái Bình Dương tách rời đôi bến, quê hương tôi vẫn ngàn năm thao diễn nghỉ mệt mỏi đợi chờ. Xuân đến xuân đi trong hững hờ lạc lõng trên đường xa xứ lạ, còn gì đâu là tết với xuân, nhất là xuân năm nay vui ít hơn buồn khi đã có bao nhiêu thân xác đi theo Cô Vít, bao nhiêu tâm hồn đi theo Donald Trump. 

Thôi thì :

 Cố hương xa, rưng lòng người lữ thứ

Cội Mai vàng Xuân cô lữ buồn thiu !  

Thôi thì :

Nhấp vài ly rượu Cẩm Hồng Vân, cuốn vài cuốn bánh tráng thịt kho dưa giá, một tô bún măng vịt và nghe Sĩ Phú hỏi " Anh có bao giờ còn nhớ mùa xuân... đây Ba Lê, đây Luân Đôn, đây DC... nhưng có nơi nào bằng  Sài Gòn hôm qua...?" và cũng đừng quên đêm giao thừa cúng mâm ngũ quả.

Thân Kính Chúc Một Đêm Giao Thừa Trọn Vẹn Niềm Vui Hạnh Phúc Bên Người Thân.

Út Bạch Lan E22

No comments: